Từ "thánh nhân" trong tiếng Việt được dùng để chỉ những người có đức hạnh cao, trí tuệ sáng suốt và thường được coi là những bậc thầy, nhà hiền triết. "Thánh nhân" thường gắn liền với sự tôn kính và thần thánh, không chỉ về mặt đạo đức mà còn về tri thức.